17/02/2013_ mùng 8 tháng giêng
Vậy là e đã có mặt ở Việt Trì rùi. cảm xúc lẫn lộn. Bước xuống xe và nhìn thấy a, thật vui.cứ như là đi đâu mới trở về ấy 🙂 cùng a dọn dẹp, thật vui.cảm thấy a thật gần 🙂
Đầu năm mới nên e lại nhét vào Heo đất thêm 1 ít, có lẽ chỉ có cách ấy e mới tiết kiệm được thui. như tháng vừa rùi ấy, e nhét vào đến lúc túng thiếu mà hok tài nào lấy ra được nên đành để vậy và kết quả là e đã tiết kiệm được 1 ít roài. hè hè, cả lì xì of a e cũng nhét luôn vào đấy, đề phòng tiêu + làm mất 🙂 kết quả là con heo of e hôm nay được ăn khá là no nê:lol:
Hôm nay lại thế, a lại mất tích, với cái lí do là ngủ. chả biết cái việc e bảo a ngủ sớm là tốt hay hok tốt nữa 🙁 rất là ghét nhé! ngày trước khi thấy a mất tích e còn thấy lo lo, nhưng dần dân thì hơi khó chịu, khó chịu, và đến giờ thì chả cảm thấy j nữa, có lẽ là cũng quen rùi…đấy nhé, chính a tạo cho e thói quen đấy nhé, nên là hok được trách người ta hok quan tâm nữa đâu đấy nhé đồ đáng ghét ạ :whistle:
Xuống trường rùi, với nhiều dự định mới, nhưng trước hết là thực hiện những j đã nói đã. Sau khi đã suy nghĩ và xem xét e quyết định e sẽ kể cho a chuyện cũ of e ( dù kể xong a có thế nào thì cũng kệ, hiểu được thì tốt mà nếu hok hiểu thì cũng hok sao 😛 )
Từ người đầu tiên a nhé, dù người ấy chẳng ấn tượng j trong em cả, e hok yêu hắn, cũng chưa bao giờ nói yêu hắn cả ( hắn biết điều đấy) chỉ là hắn là người đầu tiên e nhận lời yêu
Hắn tên là Ba, nhà gần nhà e, có thể gọi là hàng xóm. Là a họ của đứa bạn e nên thi thoảng e cũng có nói chuyện. Hơn e 2 tuổi. Thật ra lúc ấy e cũng chẳng có ấn tượng j cả, chỉ biết là 1 người rất hay đánh nhau. E nhận lời khi e cắt tóc từ 1 vụ hiểu lầm với đứa bạn.( Trang là đứa bạn thân của e lúc ấy, phải nói là như hình với bóng luôn. Lúc ấy có 1 người tên Tuấn tán e. (có lẽ là vì môi trường xung quanh với bạn bè e đều yêu sớm nên e cảm thấy có người yêu là 1 việc rất bình thường, chỉ là e chưa thích, cũng chưa nhận lời ai thui). Nhưng hình như cũng đồng thời tán bạn e. vì những lần rủ e đi chơi hok được thì hắn lại rủ Trang. E cũng chẳng mấy bận tâm đến việc đấy lắm cho đến 1 hôm 2 đứa đi chơi rùi hôn nhau, mọi người tưởng là e ( lúc ấy 2 đứa để tóc dài giống nhau). Chả phải là ghen, cũng chả khó chịu. Chỉ là lúc ấy e hok muốn bị hiểu lầm, nên e cắt tóc từ lúc ấy. Hắn gọi điện và muốn giải thích đủ kiểu, nhưng e cũng chẳng gặp, đến ngày 20/10 hắn tặng quà và e từ chối thẳng rồi trả lại thì mọi chuyện chấm dứt) vậy à e nghĩ e cần có 1 người yêu, 1 người đủ để e hok phải bị dính vào mấy cái vụ hiểu lầm linh tinh ấy và e nhận lời hắn. Cũng ít khi trả lời tin nhắn, cũng ít khi đi chơi, e thấy tình cảm ấy chỉ như anh em thôi vậy dù hắn đã cố làm e vui rất nhiều. Kể cả khi đổi điện thoại và e đọc được tn của chị ny cũ của hắn ( rất tình cảm), kể cả khi hắn đi đánh nhau e cũng chẳng can, chỉ nhờ đứa bạn mua cho miếng cao dán khi biết bị thương thui..có lẽ đối với hắn thì cách biểu hiện đấy lại là sự quan tâm nhẹ nhàng( hắn nói thế). Và e đã nghĩ đến chia tay rất nhiều lần dù yêu chưa đến 1 tháng, nhưng vì hắn sắp thi tốt nghiệp nên e hok muốn làm ảnh hưởng. Đến khi e bị ốm nắm viện, ngày nào hắn cũng ra thăm, chẳng nói j cả, có khi chỉ đứng đấy nhìn mọi người vào thăm, có khi đứng khóc khi e phải cấp cứu. Rồi thì hắn ghen khi có 1 điều dưỡng chăm sóc e khá chu đáo, lại còn dọa đánh nhau nữa. Nhưng e lại chuyển viện. Hắn lên thăm e, rồi đi tìm mua bằng được dưa bở cho e khi e bảo thèm mà hok phải mùa. Nhưng khi mẹ hắn vào chỗ e để tìm hắn thì biết được hắn trốn nhà đi. Lúc ấy cảm xúc trong e lẫn lộn lắm. Rồi e cũng quyết định chia tay khi biết mình lại phải chuyển viện. Hắn đồng ý vì hok muốn e phải bận tâm nhiều…
Done 🙂