Hnay lại tiếp tục là 1 ngày mưa e nhỉ, nhưng cũng mưa bay bay thôi chứ ko rả rích như mấy hôm vừa rồi. Thời tiết cũng khá là lạnh. Thế mà sáng nay a dậy đc rõ sớm chứ (Cũng tại là dậy để đi học nữa), cơ mà lúc dậy thì trong người cảm thấy rất thoải mái chứ ko có vẻ gì là mệt mỏi cả. Lại nghĩ đến e. Dạo này trông e có vẻ mệt mỏi quá, nhìn người như không còn sức sống ấy. Nói thì e lại bảo a cứ nhắc mãi nên dù cảm thấy rất lo và không hề yên tâm một chút nào nhưng a cũng ko đề cập đến việc này nữa (Vì thế chứ không phải là a không quan tâm đến e đâu nhé). Nhưng mà ko nói ra như vậy a lại có cảm giác là mình không quan tâm đến e, thấy e đau bụng, mệt mỏi mà cũng chẳng nói để e đi khám rồi chữa bệnh. E bảo e chịu đau đc nhưng việc gì mà e lại phải chịu như thế, e đi khám rồi uống thuốc men khỏi đau bụng, khỏi mệt, ăn uống sinh hoạt bình thường có phải tốt không. Ôi, a lại đề cập hơi nhiều đến vấn đề này rồi, e lại không thích cho coi. Nhưng thôi cứ nói vì a cũng lo quá mà.
Đôi lúc a cũng cảm thấy như mình không hiểu e lắm vì có những việc e làm, những suy nghĩ, hành động của e không giống như a biết. Đơn cử như những dự định của e, a nghĩ nó cũng như dự định của a thôi. Nó mang tính cá nhân nhưng là với những người xung quanh còn với 2 đứa mình thì việc đó cũng không khó để nói với nhau lắm. Nói ra còn đc nghe góp ý của người kia ấy chứ. Như vậy khá là thoải mái, chí ít thì nó cũng sẽ hơn bi h.
Tối nay e làm lộ tẩy kế hoạch bất ngờ của a rồi. Rất là đáng ghét nhá. Ăn cơm, rửa bát xong xuôi a sẽ đến chỗ e và rủ e đi dạo. Ấy thế mà lúc chuẩn bị đi thì lại đọc đc tin nhắn của e gửi từ trước. Rồi a cũng đến chỗ e luôn. Cơ mà nói chung là dạo này suy nghĩ của 2 đứa mình cũng khá là giống nhau đấy chứ e nhỉ? Trời hơi mưa và 2 đứa mình vẫn đi dạo nhưng không khí lần này thì khác. Mỗi người 1 suy nghĩ, mỗi người 1 cảm nhận chẳng ai nói câu nào. Đi bên nhau mà cứ cảm thấy có khoảng cách vậy. A ko thích cái cảm giác đấy 1 chút nào. Rồi e hỏi a: Chúng mình có xứng đôi không nhỉ? Ôi đúng là đồ ngốc, không xứng mà h lại ntn ah. Đã quyết định ngay từ đầu là sống vì hiện tại thì hãy cứ tin là như vậy đi. Hãy lấy việc này làm bàn đạp để chúng ta đi lên e ah. Chứ đừng có suy nghĩ mãi rồi lo lắng, nghĩ ra những điều ko tốt. Lúc e chọn cho a cái avatar a mới nhận ra 1 điều là a đã đánh mất nụ cười của mình khá lâu rồi. A không còn cười tươi, thoải mái đc như trong bức ảnh đó nữa. Vì a đã nghĩ quá nhiều, lo sợ quá nhiều vào cái mình chưa có. Càng lo, càng sợ thì a thấy mình càng ko làm đc gì cả vì thế càng lúc càng thấy bế tắc. Nhưng từ khi e đến bên a, a thấy nút thắt như dần đc cởi bỏ. Và a cũng muốn làm điều tương tự cho e. Cởi nút thắt cho e, xóa bỏ những cái cố hữu trong con người e. Vấn đề là e có muốn chấp nhận giúp a và để a giúp hay không?
P/s: a còn muốn viết dài thật dài, đề cập đến nhiều chi tiết nữa nhưng dần dần time sẽ trả lời…
———————————————————————————————–
Hì! định viết 1 bài mới nhưng nó sẽ chẳng phải of ngày hwa nữa nên e quyết định viết ngay trong bài viết of a. xin lỗi vì đã mạo phạm na 😀
hôm qua lại mưa, dù mưa nhỏ nhưng nó lại kéo dài cả ngày, cũng có lúc tạnh đó, nhưng đủ để làm e ở lì trong phòng cả ngày…
Hôm qua, điều e nghĩ đã xảy ra rồi, chẳng bất ngờ và ngạc nhiên như e nghĩ, chỉ 1 cảm giác thật bình thản mà thui. e chỉ ngạc nhiên vs câu trả lời " xin lỗi, e yêu ng khác rồi…" của mình, e đã nghĩ e phải suy nghĩ và khó xử lâu hơn cơ. e cũng thấy e thật khó hiểu đấy :rolleyes:
Nhưng "người khác" ấy lại vô tâm lắm nhé, e ở nhà chỉ ngồi đợi tn of a mà cả tiếng mới thấy tl, rùi còn rủ đi dạo mà chẳng thèm nói j… cũng biết là a vô tâm như thế, nhưng lúc ấy e lại thấy buồn lắm nhé, quyết sẽ chẳng gặp a nữa, vậy mà vẫn gặp. e đúng là ngốc mà 🙁
rồi mình lại cùng đi dạo mưa. ban đầu thấy giống lần ấy a nhỉ? xong rùi lại cảm thấy mọi thứ thật xa lạ. những câu chuyện đứt quãng và sự im lặng. e hok hiểu a đang nghĩ j à rồi cũng chìm luôn vào suy nghĩ của chính mình. chưa bao giờ e lại cảm thấy mọi thứ với e lại xa vời như thế, cứ như e sống ở thế giới khác hok phải thế giới này vậy, lạc lõng. A hỏi e về những cái dự định, thật là e chẳng muốn nhắc đến chút nào, bởi lẽ e đã nói rồi. 1 trong những cái dự định ấy là đi chơi với a, đi sapa, đi biển. e đã mong chờ biết bao và đã tưởng tượng ra rất nhiều, lúc ấy sẽ vui lắm. có lẽ vì hi vọng hơi nhiều nên khi thấy a chẳng hào hứng e đã thấy hụt hẫng thật nhiều. chẳng phải trách a đâu. mà e chỉ thấy buồn khi nhận ra là mình lại hi vọng, cái mà e tự nhủ hok được rất nhiều lần rùi. dự định kết thúc khi nó còn chưa bắt đầu nên là e hok còn muốn nói những dự định khác cho a nữa, để khi nào nó bắt đầu thì a cũng sẽ biết thui… e cũng định hỏi dự định of a là j, nhưng nghe a nói đầu tuần sau nên là cũng hok hỏi nữa, dù sao e cũng đoán được 1 ít thì phải 🙂
p/s: chúc a thành công với những dự định of mình nhé! còn e, mong là tuần mới sẽ khỏe hơn để bắt đầu làm những điều mình thích 🙂
A muốn làm e bất ngờ nên mới im lặng và chạy thẳng đến chỗ e đấy chứ :cool:Các dự định của e hãy làm đến cùng nhé, đừng có thấy ko thuận lợi 1 chút mà đã chán nản và bỏ cuộc như thế. E làm hết mình đến cùng thì e sẽ nhận lại đc xứng đáng, sự bất ngờ và niềm vui sẽ đến 🙂
rõ là ghét nhé :whistle:
nhiều lần rồi mà toàn nghĩ oan ngta thôi nhá :ko:
liệu có oan tí nào hok đó???
oan hoàn toàn luôn.
hok tin 😆
Chả quá ư là bị oan luôn, toàn nghĩ xấu ngta, làm ai cũng như mình áh 😆